Trong một bài phân tích mới đây, trang Reuters cho biết vài tháng trước, thật khó tưởng tượng OPEC+ có thể đưa 2,5 triệu thùng dầu mỗi ngày trở lại thị trường mà vẫn giữ giá dầu ổn định quanh mức 70 USD/thùng. Thế nhưng, điều không tưởng đó đã thành hiện thực.
Tám thành viên trong nhóm sản xuất này sẽ hoàn tất việc rút lại toàn bộ mức cắt giảm tự nguyện 2,2 triệu thùng/ngày vào tháng 9, đồng thời cho phép Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (UAE) tăng sản lượng theo thoả thuận riêng biệt.
Tám thành viên OPEC+ đã họp trực tuyến vào Chủ nhật và thống nhất sẽ tăng sản lượng thêm 547.000 thùng/ngày trong tháng 9, sau khi đã nâng 548.000 thùng/ngày trong tháng 8, 411.000 thùng/ngày mỗi tháng từ tháng 5 đến tháng 7, và 138.000 thùng/ngày trong tháng 4 – bước đi khởi đầu cho việc đảo ngược các cam kết cắt giảm tự nguyện trước đó.
OPEC+ tiếp tục khẳng định rằng việc nới lỏng cắt giảm là hợp lý trong bối cảnh kinh tế toàn cầu mạnh mẽ và tồn kho dầu ở mức thấp.
Tuy nhiên, điều này vẫn còn gây tranh cãi. Tăng trưởng nhu cầu tại châu Á – khu vực nhập khẩu dầu hàng đầu thế giới – hiện khá ảm đạm.
Theo dữ liệu từ LSEG Oil Research, lượng dầu nhập khẩu của châu Á trong tháng 7 đạt khoảng 25 triệu thùng/ngày, giảm so với mức 27,88 triệu thùng/ngày của tháng 6 và là mức thấp nhất kể từ tháng 7 năm ngoái.
Dù Trung Quốc – nước nhập khẩu dầu lớn nhất thế giới – đã tăng cường mua vào trong những tháng gần đây, nhưng phần lớn trong số đó có thể do giá thấp khi các lô hàng cho tháng 6 và 7 được chốt từ trước. Đồng thời, nhiều khả năng Trung Quốc đã tích trữ dầu với tốc độ nhanh, dù nước này không công bố số liệu tồn kho. Trong nửa đầu năm 2025, lượng dầu thặng dư (sau khi trừ đi công suất lọc dầu từ tổng nguồn cung trong nước và nhập khẩu) lên tới 1,06 triệu thùng/ngày.
OPEC+ gặp may?
Rất có thể OPEC+ đã gặp may khi gia tăng sản lượng đúng lúc thị trường dầu mỏ đối mặt với các rủi ro địa chính trị gia tăng.
Cuộc xung đột ngắn giữa Israel và Iran hồi tháng 6, sau đó có sự tham gia của Mỹ, đã khiến giá dầu tăng vọt trong thời gian ngắn. Giá dầu Brent kỳ hạn chạm đỉnh sáu tháng ở mức 81,4 USD/thùng vào ngày 23/6.
Tuy nhiên, kể từ đó giá đã giảm trở lại quanh mức 70 USD/thùng, với giao dịch sáng thứ Hai tại châu Á chứng kiến giá Brent xuống còn khoảng 69,35 USD.
Điểm mấu chốt là cuộc xung đột giữa Israel và Iran đã chặn lại xu hướng giảm giá dầu kéo dài trong nửa đầu năm nay.
Gần đây, giá dầu còn được hỗ trợ bởi các tuyên bố cứng rắn của Tổng thống Mỹ Donald Trump về việc sẽ áp đặt các biện pháp trừng phạt toàn diện đối với những bên mua dầu từ Nga, trừ khi Moscow đồng ý ngừng chiến sự ở Ukraine.
Với ông Trump, người ta luôn phải thận trọng – bởi hành động thực tế có thể không khốc liệt như những gì ông tuyên bố. Tuy nhiên, cũng không thể chủ quan khi cho rằng các biện pháp của Mỹ sẽ không gây tác động đến nguồn cung dầu, ngay cả khi mức độ trừng phạt thực tế thấp hơn kỳ vọng.
Hiện tại, chỉ còn hai khách hàng lớn của dầu Nga là Ấn Độ và Trung Quốc.
Trong hai quốc gia này, Ấn Độ dễ bị tổn thương hơn khi các nhà máy lọc dầu của nước này xuất khẩu hàng triệu thùng sản phẩm tinh chế – nhiều lô hàng trong số đó có nguồn gốc từ dầu Nga.
Dữ liệu từ Kpler cho thấy, trong tháng 6, Ấn Độ nhập khẩu 2,1 triệu thùng dầu/ngày từ Nga – mức cao thứ hai từng ghi nhận, chỉ sau 2,15 triệu thùng/ngày hồi tháng 5/2023.
Hiện tại, khoảng 40% lượng dầu thô của Ấn Độ đến từ Nga. Nếu nước này buộc phải thay thế bằng các nhà cung cấp khác, luồng chảy dầu toàn cầu chắc chắn sẽ bị xáo trộn mạnh, ít nhất là trong giai đoạn đầu.
Dù các nhà xuất khẩu từ Trung Đông, châu Phi và châu Mỹ có thể bù đắp phần nào sự thiếu hụt, nhưng điều này sẽ khiến nguồn cung thắt chặt hơn nữa và đẩy giá dầu lên cao.
Hiện tại, tình hình vẫn rất bất định. Các thành viên OPEC+ đang tận dụng khoảng trống này một cách khôn ngoan để khôi phục sản lượng và giành lại thị phần.
Câu hỏi đặt ra là chiến lược này có thể kéo dài bao lâu?
Ngay cả khi dầu Nga biến mất khỏi thị trường, cũng không loại trừ khả năng nhu cầu toàn cầu sẽ gây thất vọng trong nửa cuối năm – nếu cuộc chiến thương mại của ông Trump làm suy giảm thương mại và tăng trưởng kinh tế toàn cầu.
Quan điểm được nêu trong bài viết là của tác giả của Reuters